Searching...

Tạm biệt nhé!


Thời học trò qua đi mang theo bao kỷ niệm vui buồn. Bạn bè vừa tay trong tay nay đã phải chia xa, mỗi người mỗi ngả. Thời phổ thông thật đẹp biết bao!
Đồng phục Vteen xin gửi tới các bạn, đặc biệt là các bạn cuối cấp, những bài thơ chia tay bạn bè xúc động nhất!


Học sinh sao nỡ vội qua
Để khi phượng nở khóc òa bên nhau
Thời gian bất chợt trôi mau
Vào năm cuối cấp của sau cuộc tình
Cuộc tình bè bạn học sinh
Cuộc tình sách vở cuộc tình vui chơi.

Tôi muốn quay lại một thời
Vui vẻ quên hết người đời bon chen
Nhớ hôm chốt cửa cài then
Nhốt chung bạn nữ được phen cười đùa
Viết giấy trong lớp ném bừa
Bị thầy cô bắt, đổ thừa cho nhau,
Cô bạn ngồi cạnh lau chau
Cãi nhau suốt buổi, sao mau qua rồi!
Chém gió lập hội kì khôi!
làm thơ nói xấu, chia bôi mọi người
Nghĩ lại chuyện cũ bật cười
Sao mình nghịch thế, đời người thật vui.

Thời gian làm ta bùi ngùi
Kỉ niệm hôm ấy như mùi hoa tươi
Hương thơm tỏa mãi cuộc đời

Dù cho chia cách nhớ thời học sinh!!!


Em đi rồi ! Chùm phượng cuối mùa thi 
Đỏ hoe mắt một buổi chiều chớm nắng 
Nhấm chùm hoa, không chua mà chát đắng 
Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường... 

Trước mặt tôi là hoàng hôn 
Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội 
Những bàn ghế, những bảng đen ngập bụi 
Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi . 

Chỗ em ngồi còn kia : 
Vệt nắng dài in hằn lên ghế 
Buổi sáng nào lần đầu đi trễ 
Vai run run, tay lấm vệt dầu . 

Em đi rồi ! Chùm phượng ở trên cao 
Cứ cháy mãi những điều chưa nói hết 
Nắng chiều hôm cứ ngời lên nuối tiếc 
Giá ngày xưa ... Thôi, đừng nhắc ! Hạ tàn...


Em mơ làm một cô giáo nhé anh

Anh nhìn em bằng đôi mắt long lanh
Một ánh mắt chứa niềm tin hy vọng,
cuộc sống dài phủ bóng một mầu xanh.

Đã bao lâu kể từ câu nói ấy
Mái trường nhỏ, ghế bảng vẫn còn đây
Đôi bạn xưa sao thiếu vắng một người
Hay cơn gió thổi lá rời cành cây.

Anh ra đi mình em ở nơi này
Với kỉ niệm thời học sinh bay bổng
Khi ước mơ tưởng chằng thành công
Ánh mắt anh em thấy không buồn nữa.

Hôm nay,vẫn trên bục giảng xưa
Em háo hức, lần đầu đưa lời giảng
Cô bé ngày nào khóc bên chàng
Mà bây giờ đã là một cô giáo.

Nỡ vội trôi đi chẳng đợi ch
Quãng đời áo trắng lắm bơ vơ
Càng nhìn hoa phượng càng thêm nhớ
Áo dài đâu mất...mãi ngẩn ngơ

Tình thời cắp sách vốn như tơ
Có hợp có tan chẳng bất ngờ
Nhưng sao ta vẫn không quên được

Để mãi bây giờ lại làm thơ
Gặp nhau mấy tháng lại chia tay
Không buồn sao mắt ướt nhòa cay
Rời trường mỗi đứa đi mỗi hướng
Bao giờ tụ tập ờ chốn này

Bao năm lật sách với cô thầy
Giờ chơi xé giấy phóng máy bay
Dò bài nghe hỏi còn run mãi
Nỗi buồn nào lấp trái tim đầy

Đầu thu đặc sắc mùa khai giảng
Náo nức gặp bạn tiếng cười vang
Năm nay mùa thu sao khác quá
Đâu bạn bè xưa đứng xếp hàng.

Thời gian học trò mang nhanh quá
Dẫu biết một ngày sẽ chia xa
Nhưng sao lòng ta vẫn hụt hẫng ?
Hay bởi bạn thân một mái nhà.

Phượng nở quay lại lớp học xưa
Tiếng khóc chia buồn, mưa lớt phớt
Mưa có thể dừng, có thể ngớt
Nhưng sao dừng được đợt chia tay

Nhưng ai năm đó liệu có hay
Ba năm học trò quý lắm thay
Cho dù bây giờ có chia cách
Trái tim vẫn bay, vẫn tìm bầy...


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Trở về đầu trang!